Không chứng minh được số vàng đã vay và trả, bị đơn phải chấp nhận thua kiện nguyên đơn cũng chính là em ruột của mình.
Nguyên đơn là bà Th. kiện anh ruột là ông T. (cùng ngụ huyện Vũng Liêm) ra tòa đòi 59,5 chỉ vàng 24K. Theo bà Th., khoảng 11 năm trước bà có cho ông T. mượn 83,5 chỉ vàng 24K. Do là anh em ruột nên không làm biên nhận, chỉ thỏa thuận khi nào bà Th. cần thì ông T. phải trả đủ. Đến tháng 7/2021, ông T. trả cho bà 24 chỉ vàng, còn lại 59,5 chỉ, đồng thời bà D. là vợ ông T. có ký vào biên bản số nợ còn lại này.
Bà Th. trình bày: Đầu năm 2023, tôi cần vốn kinh doanh nên đã nhiều lần yêu cầu anh chị trả nợ. Anh chị chẳng những không thực hiện nghĩa vụ mà còn dùng lời lẽ thô tục chửi bới, thậm chí còn lấy dao đe đọa đòi chém tôi. Vụ việc được chính quyền địa phương tiếp nhận và thành lập tổ hòa giải nhưng không thành. Thời điểm này, bà D. hứa trả từng chỉ đến khi nào đủ số vàng đã mượn nhưng không nói rõ thời gian. Trong khi đó, ông T. lại cho rằng, ông chỉ mượn của bà Th. 17 chỉ vàng, và 24 chỉ vàng mà ông đã trả đã bao gồm gốc và lãi. Do vậy, việc bà Th. đòi ông 59,5 chỉ vàng là không hợp lý, ông không chấp nhận.
Cho rằng quyền và lợi ích hợp pháp bị xâm phạm, bà Th. làm đơn khởi kiện vợ chồng anh ruột ra tòa. Tranh chấp được TAND huyện Vũng Liêm thụ lý giải quyết theo trình tự sơ thẩm. Tại tòa, ông T. vẫn giữ nguyên quan điểm đã trình bày. Việc vay vàng không lập thành văn bản, chỉ thỏa thuận bằng lời nói. Ông không đồng ý với thông tin cho rằng ông đã vay của em ruột mình tổng cộng 83,5 chỉ vàng, bởi vợ chồng ông không có nhu cầu vay nhiều vàng, hơn nữa thời điểm 11 năm trước bà Th. cũng không có khả năng sở hữu tài sản lớn như vậy.
Bà D. thì cho rằng việc ký vào giấy nợ là do “không hiểu” và với tư cách là chị dâu bà cũng rất thương bà Th. lúc này đang mắc bệnh. Bà làm vậy cũng coi như “vẹn cả đôi đường” cho chồng và em khỏi rơi vào hoàn cảnh khó xử. Cũng tại phiên tòa sơ thẩm, vợ chồng ông T. “đồng lòng” giữ vững quan điểm, một mực khẳng định đã trả xong nợ nên không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà Th..
Tuy nhiên, từ những chứng cứ, tài liệu và trình bày của các đương sự, TAND huyện Vũng Liêm chấp nhận khởi kiện của bà Th., buộc vợ chồng ông T. có trách nhiệm liên đới trả cho bà Th. 59,5 chỉ vàng. Không đồng ý, bị đơn làm đơn kháng cáo. Tại phiên tòa phúc thẩm của TAND tỉnh, HĐXX đã công bố biên nhận nợ và biên bản hòa giải của chính quyền địa phương để làm căn cứ giải quyết vụ án.
Trong đó, bà D. là người viết và ký tên vào biên nhận nợ, không có tài liệu chứng minh bà bị ép buộc. Còn trong biên bản hòa giải của chính quyền địa phương, bà D. cũng đồng ý trả cho bà T. 59,5 chỉ vàng 24K. Tòa cũng tiến hành xác minh, từ đó khẳng định biên bản hòa giải đúng sự thật và đã đọc cho các đương sự nghe, đồng ý ký tên. “Như vậy, có đủ căn cứ xác định vợ chồng ông T. còn nợ bà Th. 59,5 chỉ vàng 24K.
Tòa cấp sơ thẩm buộc vợ chồng ông T. phải có nghĩa vụ hoàn trả số vàng trên là đúng”- HĐXX của TAND tỉnh nhận định. Như vậy, kháng cáo của ông T. đã không được chấp nhận. Đây cũng là bài học đối với nhiều người trong các giao dịch dân sự, đặc biệt là giữa người thân, bạn bè với nhau. Dù tin tưởng nhưng trong các giao dịch như thế này cũng cần thỏa thuận bằng giấy tờ hợp lệ, tránh những tranh chấp không đáng có, vừa mất quyền lợi lại rạn nứt tình cảm.
TRUNG HƯNG
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin