Nhân viên ngân hàng lãnh án 12 năm tù vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản

01:05, 31/05/2023

Bằng thủ đoạn gian dối "cần tiền đáo hạn ngân hàng", bị cáo là nhân viên ngân hàng đã lừa đảo nhiều người để chiếm đoạt hơn 6 tỷ đồng.

Bị cáo Ân được lực lượng công an dẫn giải sau khi kết thúc phiên tòa sơ thẩm.
Bị cáo Ân được lực lượng công an dẫn giải sau khi kết thúc phiên tòa sơ thẩm.

(VLO) Bằng thủ đoạn gian dối “cần tiền đáo hạn ngân hàng”, bị cáo là nhân viên ngân hàng đã lừa đảo nhiều người để chiếm đoạt hơn 6 tỷ đồng.

Thủ đoạn “cần tiền đáo hạn ngân hàng”

Ngày 25/5, TAND tỉnh Vĩnh Long xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Nguyễn Lê Duy Ân (SN 1989, ngụ xã Mỹ Thuận, huyện Bình Tân) vì tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” theo quy định tại khoản 4, Điều 174 Bộ luật Hình sự.

Với hành vi phạm tội này, kiểm sát viên đề nghị HĐXX tuyên phạt bị cáo mức án từ 13-15 năm tù. Theo cáo trạng, từ năm 2017-2019, Ân là nhân viên một ngân hàng có chi nhánh tại Vĩnh Long.

Khoảng thời gian này, bị cáo vay tiền của nhiều người để làm dịch vụ đáo hạn ngân hàng cho các khách hàng quen biết.

Do luôn trả tiền vốn và lãi đúng cam kết nên việc làm của Ân được nhiều người tin tưởng. Trong số những người Ân thường xuyên vay tiền có vợ chồng ông N.V.X. và bà T.T.T.T. (ngụ Phường 1, TP Vĩnh Long).

Tháng 10/2019, bị cáo nói có khách hàng cần tiền đáo hạn ngân hàng và hỏi vay của bà T. 3 tỷ đồng, cam kết 3-4 ngày trả. Thực tế, bị cáo chỉ trả cho bà T. được 200 triệu đồng, số tiền còn lại đến nay bà T. chưa nhận được đồng nào.

Cũng với thủ đoạn tương tự, Ân nhiều lần vay của ông L.V.V. (ngụ huyện Vũng Liêm) tổng cộng 800 triệu đồng. Tuy nhiên, Ân không sử dụng số tiền này để đáo hạn ngân hàng như đã cam kết mà dùng vào việc trả nợ, tiêu xài cá nhân và cũng không trả nợ cho ông V..

Ngoài bà T. và ông V., Ân tạo lòng tin và lừa đảo chiếm đoạt của anh T.M.Th. (ngụ Phường 3, TP Vĩnh Long) gần 2,5 tỷ đồng. Theo đó, anh Th. đồng ý cho Ân vay số tiền này nhưng phải cho anh gặp khách hàng để xác thực, còn tiền sẽ chuyển vào tài khoản.

Thực hiện ý đồ lừa đảo, Ân nói cho anh Th. biết khách hàng là ông V. và hứa sẽ cho 2 bên “giáp mặt”. Trước khi dẫn ông V. gặp anh Th., bị cáo nói với ông V. là có người bạn cho bị cáo vay tiền đáo hạn ngân hàng nên hỏi mượn tài khoản của ông V. để chuyển tiền.

Để thuyết phục ông V., bị cáo viện lý do là nhân viên ngân hàng nếu chuyển vào tài khoản của bị cáo sẽ không tiện. Sau khi đưa ông V. đến gặp anh Th., Ân đề nghị ông V. ký trước 2 ủy nhiệm chi nhưng không ghi nội dung, đợi khi anh Th. chuyển tiền mới điền vào và rút ra để đáo hạn ngân hàng.

Theo cáo trạng, tổng số tiền Ân phải chịu trách nhiệm hình sự do hành vi lừa đảo là hơn 6,2 tỷ đồng và số tiền bị cáo phải trả lại cho các bị hại là 5,9 tỷ đồng (đã trừ khoản tiền bị cáo đã trả và gia đình khắc phục thay).

Mượn tài khoản để nhận tiền lừa đảo

Quá trình điều tra, Ân khai số tiền 3 tỷ đồng mượn của bà T., bị cáo trả nợ cho Nguyễn Phước Tân, thời điểm đó cũng đang là nhân viên ngân hàng. Hiện Tân đang chấp hành án vì tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” cũng với thủ đoạn cần tiền đáo hạn ngân hàng như Ân.

Ngoài ra, số tiền chiếm đoạt của anh Th., bị cáo cũng dùng vào việc trả nợ cho nhiều người khác. Đối với ông V. có cho bị cáo mượn tài khoản để nhận tiền từ anh Th. nhưng ông không biết mục đích của bị cáo là lừa đảo nên không có căn cứ xử lý.

Theo nội dung cáo trạng, để có số tiền gần 2,5 tỷ đồng đưa cho Ân, anh Th. phải mượn của nhiều người. Cuối tháng 10/2019, Ân gặp anh Th. tại một quán cà phê ở Phường 4 (TP Vĩnh Long) và viết biên nhận nợ, sau đó rút và tiêu xài hết.

Tại tòa, bị cáo Ân khai quen biết với ông V. thông qua việc thẩm định vay vốn. Quá trình làm việc, bị cáo cũng quen biết với bà T. và anh Th. vì thường mượn tiền làm dịch vụ đáo hạn ngân hàng.

Do thanh toán đầy đủ nên bị cáo nhận được sự tin tưởng của các bị hại, từ đó giúp bị cáo dễ dàng thực hiện hành vi lừa đảo.

Biện minh lý do phạm tội, bị cáo Ân nói vì trong quá trình đáo hạn có giúp đỡ đồng nghiệp làm việc ở ngân hàng khác nhưng họ không trả đúng hẹn, dẫn đến mất cân đối tài chính nên bị cáo tìm mọi cách có được tiền bù vào.

Về lý do cho mượn tài khoản nhận tiền, ông V. trình bày, ban đầu không tin tưởng khi Ân hỏi mượn số tài khoản vì sợ “rửa tiền”. Tuy nhiên, do Ân nhiều lần giúp đáo hạn ngân hàng nên ông cũng muốn sẵn dịp này giúp bị cáo xem như trả ơn.

Lúc bị cáo sắp xếp cho ông gặp anh Th., ông mới tin tưởng cho mượn tài khoản nhưng không ngờ rơi vào bẫy lừa đảo do bị cáo lên “kịch bản” sẵn.

Ông V. cũng cho biết, do không đăng ký dịch vụ thông báo biến động số dư nên tiền vào tài khoản và sau đó bị cáo Ân rút hết thì ông hoàn toàn không biết. Đến khi những người chuyển vào tài khoản của ông đến đòi lại tiền thì ông mới vỡ lẽ sự thật.

Tại tòa, bị cáo Ân thành khẩn khai báo, thừa nhận hành vi phạm tội và đồng ý trả lại số tiền đã chiếm đoạt của các bị hại. Các bị hại cũng yêu cầu HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.

Căn cứ vào các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ và quá trình điều tra, tranh tụng tại tòa, HĐXX nhận định hành vi của bị cáo Ân đã phạm vào tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” nên tuyên phạt bị cáo 12 năm tù, buộc bị cáo bồi thường số tiền chiếm đoạt của các bị hại.

TRUNG HƯNG

Đường dây nóng: 0987083838.

Phóng sự ảnh