Văn hóa điện thoại, chuyện cũ vẫn phải nói

06:10, 26/10/2022

Mặc dù đề tài không còn mới và đã có nhiều bài báo đề cập, phản ánh đến vấn đề này, nhưng trong đời sống hàng ngày vẫn có không ít người sử dụng điện thoại di động một cách thiếu văn hóa trong giao tiếp! 

Mặc dù đề tài không còn mới và đã có nhiều bài báo đề cập, phản ánh đến vấn đề này, nhưng trong đời sống hàng ngày vẫn có không ít người sử dụng điện thoại di động một cách thiếu văn hóa trong giao tiếp!

Có thể là, với nhiều người thì họ thừa hiểu như thế nào là lịch sự, là có văn hóa… thế nhưng khi sử dụng điện thoại di động thì chính những người ấy lại “quên” rằng mình cần phải giao tiếp sao cho lịch sự, tế nhị, nhất là ở đám tang, cuộc hội họp hay những nơi cần sự trang nghiêm…

Mới đây, khi đi đám tang một thầy giáo cũ, tôi thấy trong khi gia quyến, khách khứa đang trang nghiêm làm lễ mặc niệm, thì bỗng dưng một hồi chuông điện thoại với tiếng réo to vang lên. Chủ nhân của chiếc điện thoại ấy không những không tắt máy mà còn “a lô” năm lần bảy lượt to tướng. Rồi thì, người này còn nói cười hô hố qua máy, mặc kệ mọi ánh mắt ái ngại đang “đổ dồn” về mình... Thật ra, tôi cũng đã vài lần chứng kiến cảnh tương tự, nhiều người còn “buôn dưa lê” với sự vui vẻ thái quá, mà đáng lẽ ra nó không nên được làm như thế ở chỗ mà ai cũng đang đau buồn.

Trong các cuộc họp, hội thảo, các khán phòng đông đúc cần sự tập trung, chú ý của mọi người, thường thì trước khi sự kiện diễn ra bao giờ cũng có một “thông báo” nho nhỏ là: mọi người hãy tắt máy điện thoại, hoặc để chế độ rung! Thế nhưng, thực tế vẫn còn không ít người không làm theo lời nhắc nhở ấy mà họ vẫn vô tư để chuông to, vẫn giao tiếp điện thoại một cách hồn nhiên với giọng to tướng như ở… ngoài chợ, ngoài đường phố. Khi gặp những người sử dụng điện thoại “thiếu văn hóa” như vậy thì những người bên cạnh chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu. Nếu họ hiểu thì không sao, chứ họ không hiểu mà ai đó nhắc nhở họ thì chắc chắn sẽ nhận được sự hằn học, không hài lòng…

Chuyện văn hóa điện thoại trên xe buýt thì có cả trăm ngàn vạn chuyện đến… cười ra nước mắt. Vẫn biết là ở trên loại hình phương tiện giao thông công cộng này không có quy định cấm giao tiếp bằng điện thoại, nhưng nhiều người quả là thiếu ý thức trong cách sử dụng điện thoại. Không ít người mắc chứng nói dài theo kiểu “nấu cháo điện thoại”, nói oang oang…, khiến hành khách, lái phụ xe cảm thấy… nhức đầu, khó chịu. Có một lần đi xe buýt, tôi từng chứng kiến một cô nữ sinh viên nói chuyện điện thoại suốt từ nhà chờ cô ấy lên, cho tới tận điểm cô ta xuống xe, với quãng đường dài cả vài ký lô mét! Cô ta “buôn” chuyện trên trời dưới biển, chuyện tình cảm, chuyện học hành, ăn uống… nghe đến chán chường. Giọng cô ta nào có bé, cứ to rống lên, đôi khi còn cười ré lên nghe đến là vô duyên, phản cảm. Hành khách trên chuyến xe buýt hôm đó thì chẳng dám nhắc nhở, vì ai cũng nghĩ dẫu có khó chịu thật đấy nhưng chẳng hơi đâu, khi lỡ cô gái đó “phản ứng” tiêu cực thì tự nhiên lại rước bực bội vào người… May lúc có anh phụ xe nhắc nhở cô ta nói bé, nói ít thôi thì cô ta mới chịu giảm... âm lượng volum, nhưng vẫn không ngừng nói, mà tiếp tục… “buôn dưa lê”!

Như đã nói, ngày nay điện thoại di động là “vật bất ly thân”, nó vô cùng hữu ích và tiện dụng với cuộc sống của mọi người, kể cả trẻ nhỏ và người già thì giờ đây chuyện sở hữu một chiếc điện thoại thông minh để liên lạc, giao tiếp cũng là rất đỗi bình thường. Thế nhưng, việc sử dụng và giao tiếp thông qua điện thoại như thế nào để không bị coi là kệch cỡm, lạc lõng, thiếu tế nhị, thậm chí là thiếu văn hóa… giữa mọi người đều luôn có văn hóa, là điều mà không ít người cần phải học hỏi để hoàn thiện mình trong cuộc sống…

TRỊNH VIẾT HIỆP

 

 

Đường dây nóng: 0987083838.

Phóng sự ảnh