Mỗi khi tình cảm "cuộn sóng tràn bờ", cách biểu lộ cảm xúc của các thi nhân là "làm thơ". Không biết có bao nhiêu bài văn, bài thơ viết về tình yêu và cũng không ít những bài thơ nói về hạnh phúc gia đình. Tình yêu trong hôn nhân như ngọn lửa luôn được "cời than" trong đời sống mỗi gia đình chúng ta.
Mỗi khi tình cảm “cuộn sóng tràn bờ”, cách biểu lộ cảm xúc của các thi nhân là “làm thơ”. Không biết có bao nhiêu bài văn, bài thơ viết về tình yêu và cũng không ít những bài thơ nói về hạnh phúc gia đình. Tình yêu trong hôn nhân như ngọn lửa luôn được “cời than” trong đời sống mỗi gia đình chúng ta.
Nhà thơ Xuân Quỳnh đã thể hiện hết mình vai trò của một người vợ rất mực yêu chồng:
... Trời mưa lạnh tay em khép cửa
em phơi mền vá áo cho anh
Tay cắm hoa tay để treo tranh
Tay em thấp ngọn đèn khuya anh đọc
Với Bằng Lăng (Vĩnh Long) thì tình yêu của anh đối với vợ con thật đằm thắm và anh cảm giác thật hạnh phúc khi lặn nhìn vợ con đang ngủ:
Con ngủ rồi, em mới ngủ- phải không?
Anh lặng ngắm sợ làm em thức giấc
Chắc trong mơ có niềm vui bất chợt
Em nhẹ cười- tay nắm lấy- tay con
Ừ! Ngủ đi em cứ ngủ cho ngon
Con ngoan lắm nằm nương vào hơi mẹ
Bao toan tính của đời thường lặng lẽ
Cũng tan đi trong giấc ngủ yên bình
Thật là tình tứ và hạnh phúc biết bao, ta hãy nghe Bằng Lăng ru vợ con ngủ tiếp:
... Ngủ đi em trời đã sắp bình minh
Giấc mơ sẽ ru em vào ngày mới
Con chúng ta rồi có ngày sẽ hỏi
Mẹ thương ba, thương con chừng nào?
Mẹ thương ba, thương con như nhau
Con sẽ lớn trong vòng tay ba mẹ
Phải không em, ngủ ngon đi em nhé!
Anh lặng nhìn em ngủ đêm nay.
Hạnh phúc là những gì thật gần gũi mà cũng thật xa vời vợi nếu ta chưa bắt được. Nhà thơ Lưu Quang Thuận đã “nhớ vợ” khi vợ đã đi xa:
... Đượm nước chè xanh lại nhớ người
Bát đầy anh muốn xé làm hai
Bao ngày anh vẫn nhìn em uống
Quấn quýt hương chè ủ tóc mai
Mưa gió cả tuần nay mới giặt
Lại nhớ thương khi vẫn giặt cùng
Bây giờ em giặt riêng mình đó
Phơi phóng mai chiều đủ nắng không?
Vợ chồng có thật sự yêu nhau thì mới luôn thể hiện những tình cảm chân thật với người bạn đời của mình như thế. Nhà thơ Đàm Khánh Phương trong bài thơ “Nhà tôi” cũng đã nói lên được tâm trạng của mình khi vợ vắng nhà:
Bất ngờ có chuyến xe qua
Mẹ con về ngoại thăm bà thăm ông
Mấy giờ lên lớp vừa xong
Quay vào mở cửa- lạc trong nhà mình
Và...
Nửa đêm bất giác mỉm cười
Bấy giờ mới thuộc- nhà tôi kỹ càng
Lạ chưa trong mỗi ô màn
Cứ như bóng vợ- ngập tràn xung quanh
Cũng với tình cảm nồng nàn nhớ vợ, nhớ con, Hà Ngọc Trảng (Vĩnh Long) đã gởi gắm tất cả nỗi nhớ trong bài “Đêm Tokyo nhớ quê nhà”:
Tết cô đơn rượu uống suông
Dòng ÊĐô cũng nhuốm buồn chiều nay
Đêm nằm mộng mị nhành mai
Nụ cười con trẻ, vòng tay vợ hiền
Đành rằng sau khi cưới nhau, đôi vợ chồng nào cũng đi vào đời sống thực tế. Nhưng như thế không có nghĩa là tình yêu đã hết. Từ khi đứa con ra đời, niềm hạnh phúc chung của cả gia đình càng lớn hơn lên. Hãy nghe tình cảm của một người chồng, người cha tâm sự:
Một năm con có trên đời
Ta quen tiếng khóc, tiếng cười trẻ thơ
Với em ta thật không ngờ
Một năm chín tháng ầu ơ... mỗi ngày
Ta ngồi bấm đốt ngón tay
Thời gian ta ngắn em dài- lạ chưa?
(Thơ Ngọc Hiệp- Vĩnh Long)
Rồi đứa con dần lớn lên, đứa con như nụ hoa xuân, như trăng tròn. Tác giả Huỳnh Thanh Hồng (Vĩnh Long) đã đếm từng bước chân lớn lên của đứa con yêu quý:
Bây giờ con biết làm diều giấy
Chiều nào cũng theo bạn ra đồng
Chiều nào chân con cũng đầy vết xước
Mãi chơi diều mà tối không hay
…
Giờ tuổi con lên sáu
Ơi! Trăng tròn của ba
Ba chở sau lưng vầng trăng vào lớp
Cô giáo dạy con bài học vỡ lòng
Có cánh cò, cánh vạc, dòng sông
Có ông bụt giúp người hoạn nạn
Để đêm về nhà ta râm ran
Hạnh phúc như hương hoa- người trong cuộc phải biết gìn giữ, chắt chiu. Trong sóng xanh yêu thương của hương đồng lúa mới, nhà thơ Song Hảo đã hát cho con mình nghe những câu ca dao có cánh cò, cánh vạc, có bầu trời trong xanh và dòng sông biết hát...
Ta bỗng yêu đời hơn
Bầu trời bỗng mênh mông quá đỗi
Con chim biết tha những cọng cỏ khô về kết tổ
Mẹ góp nhặt tiếng cười con- Kết hạnh phúc đời mình
Đôi cánh tình yêu lứa đôi của vợ chồng như những mảnh hạnh phúc góp lại thành một khối, như những que diêm bật lên ngọn lửa hạnh phúc, nhà thơ Úyt-Man của nước Anh đã từng nói:
Tôi và em chẳng một xu dính túi
Vậy mà mua được hương thơm của cả trái đất này
Tác giả Phan Phúc Bình (Vĩnh Long) cũng đã khẳng định:
Nơi tận cùng hạnh phúc của đời anh- là em
Chỉ những người yêu nhau mới luôn thể hiện tình cảm của lòng mình với người mình thương yêu. Tình cảm ấy quý giá đến ngần nào:
Em bình yên trong vòng tay anh
Em mỉm cười- hạnh phúc màu xanh
Không phải trong mơ- em dịu dàng đón nhận
Cám ơn anh- bến đời em yên ả
(Thơ Thúy Vân- Vĩnh Long)
Tình yêu như ngọn lửa hồng rực cháy, nồng ấm yêu thương, bao cay đắng mệt nhọc của cuộc sống đời thường đã tan vào quên lãng. Thái Hồng (Vĩnh Long) đã không khỏi thốt lên lời reo mừng khi bắt gặp cái mà mình... cần gặp:
Không khóc mà lệ trào
Em vui mừng quá đỗi
Hạnh phúc! Ôi! Lớn lao
Làm sao em ôm nổi
Thật vậy, hạnh phúc gia đình không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc gia đình chỉ thật sự có được khi mọi thành viên trong gia đình đều có ý thức “chỉ tìm thấy hạnh phúc của mình trong hạnh phúc của người khác” có như thế chúng ta mới vượt trên thực tế “cơm áo gạo tiền” của cuộc sống đời thường và chúng ta phải biết giữ gìn quý yêu cái hạnh phúc mỏng manh đó.
NGỌC HẢI
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin