Nhớ món canh cua đồng mẹ nấu

06:10, 25/03/2025

(VLO) Hôm nay được món canh cua đồng vợ nấu khiến tôi lại nhớ về những ngày thơ bé. Khi trời vừa tạnh mưa, mẹ lại gọi tôi cùng ra đồng bắt cua. Cánh đồng quê sau cơn mưa như khoác lên mình một tấm áo mới. Mẹ thường bảo, đây là thời điểm cua đồng dễ bắt nhất, chỉ cần chịu khó lội ruộng một lát là có ngay một mớ cua tươi ngon để nấu canh.

Bữa cơm gia đình với món canh cua đồng gắn liền với ký ức tuổi thơ.
Bữa cơm gia đình với món canh cua đồng gắn liền với ký ức tuổi thơ.

Ngày ấy, tôi cùng mẹ đi ruộng bắt cua. Mẹ cầm cây cù ngoéo, còn tôi lẽo đẽo theo sau, xách chiếc thùng thiếc nhỏ. Mỗi khi phát hiện một hang cua, mẹ khéo léo luồn cù ngoéo vào, kéo ra những con cua to chắc, giơ càng thủ thế như muốn thách thức. Những con cua đực với đôi càng khỏe thường làm tôi e dè, chỉ dám nhờ mẹ bắt giúp rồi bỏ vào thùng. Lũ cua ngọ nguậy, phun bọt nước lách tách, tạo nên âm thanh quen thuộc của những ngày mưa quê nhà.

Về đến nhà, mẹ bắt tay ngay vào làm cua. Mẹ đổ cua vào chiếc rổ tre, xóc đều với nước cho sạch bùn đất rồi tỉ mẩn tách mai, khéo léo lấy phần gạch cua vàng óng để riêng trong một chiếc bát nhỏ. Tôi ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn mẹ giã cua trong chiếc cối đá. Tiếng chày gõ đều, nhịp nhàng vang lên giữa gian bếp nhỏ, hòa cùng mùi gạch cua thơm thoang thoảng.

Sau khi lọc lấy phần nước cua, mẹ đun lửa nhỏ, chờ từng váng thịt cua kết tủa lại, nổi lên thành từng mảng thịt cua trên mặt nước. Lúc này, mẹ nhanh tay vớt lấy cho vào tô. Phần gạch cua đã phi hành thơm lừng, rưới lên trên tô thịt cua, tạo thành một lớp màu sắc hấp dẫn.

Trong khi mẹ lo phần cua, tôi phụ mẹ hái mớ mồng tơi xanh mướt sau vườn. Rau vừa hái xong, mẹ rửa sạch rồi thả vào nồi canh cua đang sôi bùng. Chỉ một lát sau, mùi thơm từ nồi canh cua lan tỏa khắp gian bếp, khiến tôi nuốt nước bọt thèm thuồng. Tô canh cua mồng tơi nóng hổi được mẹ bưng ra, khói bay nghi ngút, hương thơm ngào ngạt. Tôi là đứa ham ăn nhất, háo hức múc một muỗng canh, đưa lên miệng thổi nhẹ rồi húp một ngụm. Vị ngọt đậm đà của thịt cua hòa quyện cùng chút béo ngậy của gạch cua, quyện vào vị thanh mát của mồng tơi, tất cả tạo nên một hương vị tuyệt vời khó có thể diễn tả bằng lời.

Mồng tơi mềm mượt, có chút nhớt nhưng không hề khó ăn, ngược lại, khi kết hợp với vị ngọt bùi của cua đồng tạo nên một cảm giác tròn vị, thanh mát. Ba tôi chan canh vào chén cơm, thong thả nhai từng miếng, gật gù khen mẹ nấu ngon. Hai chị em tôi thì xuýt xoa vì canh nóng nhưng vẫn ăn không ngừng.

Giờ đây, mỗi khi về quê, mẹ vẫn thường nấu cho tôi món canh cua mồng tơi. Dù cuộc sống ngày nay với đầy đủ các món ăn ngon, tôi vẫn không bao giờ quên được hương vị của món ăn này- một hương vị gắn liền với tuổi thơ, với gia đình, với những ngày tháng ấm áp bên bếp lửa hồng. Món canh cua đồng không chỉ là một món ăn, mà còn là hương vị của tuổi thơ, của quê hương, của bàn tay mẹ tần tảo.

Bài, ảnh: TẤN TÂN

Đường dây nóng: 0987083838.

Phóng sự ảnh