Do không cung cấp được chứng cứ chứng minh chữ ký, họ tên trên biên nhận nợ và trên giấy tờ tùy thân của người mượn nợ là cùng một người nên bên khởi kiện đòi tài sản bị tòa bác đơn.
Do không cung cấp được chứng cứ chứng minh chữ ký, họ tên trên biên nhận nợ và trên giấy tờ tùy thân của người mượn nợ là cùng một người nên bên khởi kiện đòi tài sản bị tòa bác đơn.
Trong đơn kiện, ông N.C.L. (ở TP Vĩnh Long) trình bày: Ngày 14/4/1999, các ông N.V.C. (có tên gọi khác là N.T.P.), N.V.T. và N.T.Q. có mượn của vợ chồng ông 5 lượng vàng 24K, thời hạn 1 tháng, không tính lãi suất. Trong đó, phần ông C. mượn 3 lượng, ông T. và ông Q. mỗi người 1 lượng nhưng khi viết biên nhận thì ông C. là người đứng tên mượn 5 lượng vàng 24K, còn ông T. và ông Q. ký tên với tư cách người chứng kiến. Sau đó, ông T. và ông Q. trả xong phần vàng đã mượn, còn ông C. sau nhiều lần đòi vẫn chưa trả nên ông L. gửi đơn khởi kiện.
Quá trình giải quyết vụ kiện, ông C. phát bệnh, khó khăn trong nhận thức và làm chủ hành vi nên con gái ông C. là chị T.T. giám hộ. Chị T. không đồng ý trả 3 lượng vàng 24K theo biên nhận ngày 14/4/1999 với lý do, gia đình chị không biết việc mượn vàng giữa ông C. với ông L. và các tình tiết thể hiện trong biên nhận nợ cũng có nhiều mâu thuẫn.
Cụ thể, ông C. chỉ sử dụng họ và tên N.V.C. trong các giấy tờ thủ tục hành chính chứ không có tên N.T.P., chữ ký và địa chỉ ghi trong biên nhận nợ cũng không đúng với thực tế nên không có cơ sở xác định người ký tên P. trong biên nhận nợ là ông C..
Do đó, chị T. chỉ đồng ý trả nợ khi có kết quả giám định chữ ký tên N.T.P. đúng là của ông N.V.C.. Chị T. yêu cầu trưng cầu giám định chữ ký trong biên nhận nợ ngày 14/4/1999 và nộp các mẫu chữ ký của ông C. để so sánh. Ngày 16/2/2022, tòa đã có thông báo bổ sung chứng cứ nhưng ông L. không yêu cầu giám định chữ ký và họ tên N.T.P., cũng không yêu cầu giám định chữ viết trong biên nhận ngày 14/4/1999.
Để chứng minh cho việc khởi kiện của mình, ông L. cung cấp tờ biên nhận ngày 14/4/1999 và đơn xin xác nhận ông N.V.C. có tên gọi khác là N.T.P. nhưng cơ quan công an chỉ xác nhận nơi cư trú của ông C., còn tên P. là tên ngoài công an không biết, cũng không ai xác định được.
Người làm chứng là ông T. và ông Q. cũng chỉ xác nhận phần ông P. mượn 3 lượng vàng trong biên nhận nợ chứ không có tài liệu, chứng cứ chứng minh ông P. và ông C. là cùng một người. Bản thân ông L. cũng xác định ở địa phương và những người làm ăn chung không ai biết ông P. chính là ông C.. Khi giao dịch mua bán, mọi người chỉ kêu ông P. chứ không biết là C..
Đến lúc ông C. không trả số vàng đã mượn, ông L. lần theo địa chỉ và số điện thoại, tìm đến nhà mới biết ông P. có tên trong giấy là C.. Tuy nhiên, khi được yêu cầu bổ sung chứng cứ thì ông L. lấy lý do đã lớn tuổi và không có thời gian nên không yêu cầu giám định chữ viết, chữ ký trong biên nhận ngày 14/4/1999 để chứng minh ông C. chính là P. làm cơ sở cho yêu cầu khởi kiện của mình.
Do không đủ cơ sở vững chắc xác định người ký tên N.T.P. trong biên nhận nợ ngày 14/4/1999 là ông C. nên HĐXX đã bác đơn khởi kiện của ông L., không chấp nhận yêu cầu đòi ông C. phải trả 3 lượng vàng 24K.
DIỄM PHƯỢNG