Do muốn mở rộng địa bàn hoạt động nên một công ty chuyên tư vấn và đầu tư địa ốc ở TP Hồ Chí Minh đã không ngần ngại đưa cho đối tác 100 triệu đồng để được trúng thầu. Nhưng tiền trao mà đối tác cứ phớt lờ nên công ty này gửi đơn ra tòa đòi lại tài sản.
Do muốn mở rộng địa bàn hoạt động nên một công ty chuyên tư vấn và đầu tư địa ốc ở TP Hồ Chí Minh đã không ngần ngại đưa cho đối tác 100 triệu đồng để được trúng thầu. Nhưng tiền trao mà đối tác cứ phớt lờ nên công ty này gửi đơn ra tòa đòi lại tài sản.
Qua mối quan hệ kinh doanh, Công ty CP Tư vấn và đầu tư địa ốc H.N (gọi tắt là Công ty H.N) ở Phường 6 (Quận 3- TP Hồ Chí Minh) biết ông L.L.B. là Giám đốc Công ty TNHH Xây dựng thương mại Q.T (gọi tắt là Công ty Q.T) có trụ sở tại Phường 8 (TP Vĩnh Long). Đầu năm 2012, ông B. giới thiệu đang điều hành dự án “Khu trung tâm điều hành Khu công nghiệp Sông Hậu” và đang đấu thầu gói “tư vấn quản lý dự án” nên mời Công ty H.N tham gia.
Do muốn phát triển hoạt động tại các tỉnh miền Tây nên khi ông B. mời, Công ty H.N đã nhận lời. Qua trao đổi, ông B. đề cập Công ty H.N muốn trúng gói thầu “Tư vấn quản lý dự án Khu trung tâm điều hành Khu công nghiệp Sông Hậu” phải tạm ứng chi phí ban đầu 100 triệu đồng để Công ty Q.T lo các thủ tục. Nếu Công ty H.N không trúng thầu, Công ty Q.T sẽ hoàn trả toàn bộ số tiền tạm ứng.
Thực hiện nội dung thỏa thuận trên, ngày 21/9/2012, Công ty H.N phân công nhân viên kế toán mang 100 triệu đồng chuyển vào tài khoản của Công ty Q.T song nhiều tháng trôi qua, Công ty H.N vẫn không nhận được hồ sơ mời thầu và trúng thầu như ông B. đã hứa. Do đó, Công ty H.N đã đòi lại số tiền 100 triệu đồng tạm ứng nhưng Công ty Q.T “hứa rồi lại thôi”.
Do Công ty Q.T nhiều lần thất hứa nên ngày 29/9/2013, Công ty H.N đã gửi đơn khởi kiện ra tòa đòi lại tiền. Qua hòa giải và tại phiên tòa sơ thẩm ngày 13/5/2014, bà T.N.Q.T. đại diện hợp pháp của Công ty Q.T, trình bày: Công ty Q.T còn nợ Công ty H.N 80 triệu đồng chứ không phải 100 triệu đồng vì trước đó bà T. đã chuyển trả 20 triệu đồng thông qua ông Đ. là người của Công ty H.N. Hiện việc làm ăn của Công ty Q.T không thuận lợi nên xin trả dần mỗi tháng 5 triệu đồng cho đến khi hết nợ.
Công ty H.N phủ nhận ông Đ. không có nhận 20 triệu đồng như lời trình bày của bà T. và yêu cầu Công ty Q.T phải có nghĩa vụ trả lại 100 triệu đồng, không đồng ý cho Công ty Q.T trả dần hàng tháng. Tuy nhiên, nếu Công ty Q.T đồng ý trả tiền mặt ngay tại phiên tòa thì chỉ nhận 50 triệu đồng.
Qua nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và kết quả thẩm tra, tranh luận tại tòa, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long nhận định: Công ty Q.T và Công ty H.N chỉ thỏa thuận miệng với nhau trong việc tạm ứng 100 triệu đồng để lo thủ tục đấu thầu gói “tư vấn quản lý dự án Khu trung tâm điều hành Khu công nghiệp Sông Hậu”, nhưng Công ty Q.T thừa nhận có nhận chuyển khoản từ Công ty H.N số tiền 100 triệu đồng nên HĐXX công nhận tình tiết trên là có thật và đây là tranh chấp “đòi tài sản” theo quy định tại Điều 256 Bộ luật Dân sự.
Theo đó, ngày 18/2/2014, TAND TP Vĩnh Long ra văn bản yêu cầu Công ty Q.T bổ sung chứng cứ, tài liệu chứng minh đã chuyển trả cho Công ty H.N số tiền 20 triệu đồng nhưng Công ty Q.T không cung cấp theo yêu cầu của tòa. Tại phiên tòa sơ thẩm, đại diện hợp pháp của Công ty Q.T vẫn không cung cấp được chứng cứ đã chuyển trả cho Công ty H.N 20 triệu đồng nên lời trình bày này không có cơ sở chấp nhận.
Xét lời trình bày của 2 bên và căn cứ Điều 256 Bộ luật Dân sự, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long chấp nhận yêu cầu khởi kiện của Công ty H.N và tuyên buộc Công ty Q.T phải có nghĩa vụ trả cho Công ty H.N số tiền 100 triệu đồng, không chấp nhận yêu cầu trả dần mỗi tháng 5 triệu đồng của Công ty Q.T. Từ khi có đơn yêu cầu thi hành án của Công ty H.N, đến khi thi hành án xong tất cả các khoản tiền, Công ty Q.T còn phải chịu tiền lãi theo mức lãi suất cơ bản do ngân hàng quy định.
PHƯỢNG NGÂN
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin