Cho vay không thế chấp và bị quỵt tiền, chủ nợ gây áp lực bằng cách lấy giấy tờ của con nợ đem giấu khiến 2 bên phải ra tòa giải quyết.
Cho vay không thế chấp và bị quỵt tiền, chủ nợ gây áp lực bằng cách lấy giấy tờ của con nợ đem giấu khiến 2 bên phải ra tòa giải quyết.
Chị Phan Ngọc Diễm (ngụ xã Tân Lược- Bình Tân) trình bày: Năm 2011, chị có thế chấp 3 giấy đăng ký quyền sử dụng đất cho ngân hàng vay 220 triệu đồng (lãi suất 1,5%/tháng). Số tiền này chị cho chị Nguyễn Thị Vốn (ngụ xã Tân Bình- Bình Tân) vay lại 3 lần theo đúng lãi suất ngân hàng.
Do quen biết, tin tưởng nhau nên chị Diễm không làm biên nhận, thời hạn hoàn vốn. Cũng trong thời gian từ năm 2010- 2012, chị Diễm còn nhiều lần cho chị Vốn vay thêm 130 triệu đồng và 10 chỉ vàng 24K. 2 bên cũng đã thống nhất khoản nợ là 360 triệu đồng (có phần lãi ngân hàng là 10 triệu đồng) và 10 chỉ vàng 24K.
Trong giấy vay mượn, chị Vốn cam kết nếu không trả hết nợ sẽ đưa cho chị Diễm 1 chiếc phà. Những tháng đầu, chị Vốn đóng lãi đúng thời hạn, nhưng đến tháng 9/2012 thì không đóng lãi và trả tiền gốc cho chị Diễm.
Ngày 20/9/2012, chị Diễm tìm chị Vốn để đòi tiền nhưng chỉ gặp người nhà của chị Vốn. Do bức xúc, chị Diễm đã lấy trong nhà của chị Vốn 1 túi xách nhằm gây áp lực để chị Vốn trả nợ. Tuy nhiên, chị Vốn lại cho rằng trong túi xách có chứa 2 bộ hồ sơ gốc của 2 chiếc phà mà chị đang sử dụng.
Lúc này, chị Vốn gây áp lực buộc chị Diễm phải viết giấy thừa nhận làm mất 2 bộ hồ sơ gốc mới chấp nhận làm giấy nợ. Do sợ mất tài sản nên chị Diễm đồng ý nhưng không thống nhất mức bồi thường thiệt hại do phà ngừng hoạt động và mất 2 bộ hồ sơ gốc theo yêu cầu của chị Vốn.
Về phần mình, chị Vốn trình bày, năm 2010 có vay của chị Diễm 100 triệu đồng (lãi suất 1,5%/ tháng), đến năm 2012 tiếp tục vay nhiều lần tổng số là 120 triệu đồng, số tiền này chị cũng lần lượt trả cho chị Diễm được 88 triệu đồng nhưng chị Diễm không ký biên nhận. Như vậy, chị Vốn thừa nhận chỉ còn thiếu chị Diễm 132 triệu đồng và 10 chỉ vàng.
Trong đơn phản tố, chị Vốn cho rằng chị Diễm biết trong túi xách có chứa giấy tờ gốc 2 chiếc phà của chị và hứa sẽ trả lại. Chị cũng yêu cầu chị Diễm bồi thường thiệt hại do 2 chiếc phà ngưng hoạt động từ 20/9/2012 đến 14/1/2013 là 228 triệu đồng.
Sau khi nghiên cứu tài liệu và các chứng cứ liên quan, HĐXX nhận định, yêu cầu khởi kiện của chị Diễm là có căn cứ để chấp nhận, vì ngày 29/9/2012, chị Vốn đã ký vào giấy vay mượn với chị Diễm là 360 triệu đồng (có phần lãi ngân hàng là 10 triệu đồng) và 10 chỉ vàng 24K. Còn chị Vốn cho rằng chỉ thiếu chị Diễm 132 triệu đồng và 10 chỉ vàng nhưng không có biên nhận nên không có căn cứ để xem xét.
Do chị Diễm đã viết giấy thừa nhận làm mất 2 bộ hồ sơ của chị Vốn nên có căn cứ xem xét yêu cầu của chị Vốn đòi bồi thường một phần thiệt hại.
HĐXX buộc chị Vốn phải có nghĩa vụ trả cho chị Diễm số nợ gốc và lãi là 381.412.500đ và 10 chỉ vàng 24k.
Chấp nhận một phần yêu cầu phản tố của chị Vốn, buộc chị Diễm phải bồi thường thiệt hại cho chị Vốn 57 triệu đồng.
TRUNG HƯNG- HOÀI NAM
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin