Bà Nguyễn Thúy Ng. (SN 1968) và bà Nguyễn Thị H. (SN 1966) cùng ngụ ấp Thành Quới (xã Thành Đông- Bình Tân) là hàng xóm khá thân thiết từ lâu. Chính vì thế, khi bà H. ngỏ ý mượn vốn để làm ăn thì bà Ng. không ngần ngại cho mượn 3 chỉ vàng 24K mà không làm bất cứ giấy tờ nào xác nhận.
Bà Nguyễn Thúy Ng. (SN 1968) và bà Nguyễn Thị H. (SN 1966) cùng ngụ ấp Thành Quới (xã Thành Đông- Bình Tân) là hàng xóm khá thân thiết từ lâu. Chính vì thế, khi bà H. ngỏ ý mượn vốn để làm ăn thì bà Ng. không ngần ngại cho mượn 3 chỉ vàng 24K mà không làm bất cứ giấy tờ nào xác nhận.
Sau đó, bà H. chỉ trả cho bà Ng. được 1 chỉ vàng rồi “lặn” mất. Bà Ng. đã kiện bà H. ra tòa đòi lại số vàng trên.
Trong đơn khởi kiện, bà Ng. trình bày: Khoảng tháng 7/2007, bà H. có mượn của bà 3 chỉ vàng 24K và hứa đến tháng 10 sẽ trả lại nhưng đến hạn mà không thấy hoàn trả lại số vàng trên nên bà Ng. đến nhà bà H. để đòi. Vợ chồng bà H. hứa đến tết sẽ trả. Đến tết năm đó, chồng bà H. là ông Huỳnh Đồng Ngọc V. có mang đến nhà trả cho bà Ng. 1 chỉ vàng, số còn lại ông V. hứa đến tháng 3 năm sau sẽ trả hết nhưng cũng không thực hiện như đã hẹn mà viện lý do rằng nhà ông đang bị thi hành án và đang quy hoạch nên hứa khi nào thi hành án xong sẽ trả dứt số còn lại. Tuy nhiên, sau đó vợ chồng bà H. cũng không trả 2 chỉ vàng còn lại và tiếp tục hứa sau khi bán đất sẽ trả vàng cho bà Ng. Lần này, bà Ng. tiếp tục đến nhà bà H. để đòi 2 chỉ vàng còn lại thì ông V. nhất quyết không trả và thách bà đi thưa.
Về phần mình, bị đơn là bà H. trình bày: Bà có vay của bà Ng. 3 chỉ vàng với số tiền lời là 50 ngàn đồng/tháng và không hẹn thời gian trả vốn. Lúc bà đến nhà hỏi vay vàng, chỉ có bà Ng. và bà Nguyễn Thị U.- em dâu bà Ng. biết chuyện, đến khi nhận vàng thì chỉ có bà và bà Ng. và hai bên không làm giấy tờ xác nhận. Chuyện vay vốn của bà, ông V. chỉ biết khi bà Ng. đến nhà đòi. Sau đó, bà đã trả cho bà Ng. 1 chỉ vàng và cũng không làm giấy tờ. Mấy tháng sau, bà đã trả cho bà Ng. số tiền 4 triệu đồng (tương đương 2 chỉ vàng 24K), lần trả này hai bên cũng không làm giấy tờ nhưng sau đó bà Ng. lại đòi bà trả 2 chỉ vàng.
Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ “Tranh chấp hợp đồng vay tài sản” giữa bà Ng. và bà H. cả hai vợ chồng bà H. đều vắng mặt nên sau khi xem xét các tài liệu, HĐXX nhận định: Bà H. thừa nhận đã vay của bà Ng. 3 chỉ vàng 24K nhưng không làm giấy tờ nên chứng minh sự việc trên là có thật. Riêng việc bà H. trình bày đã vay của bà Ng. 3 chỉ vàng với tiền lời là 50 ngàn đồng/tháng và sau khi đóng lãi được 6 tháng thì bà Ng. đòi lại vốn và bà đã trả hết toàn bộ nhưng không đưa ra được bất cứ bằng chứng nào chứng minh. Do đó, sự việc mà bà Ng. trình bày trong đơn là có căn cứ nên TAND huyện Bình Tân đã chấp nhận yêu cầu của bà Ng. và buộc bà H. và ông V. phải có trách nhiệm liên đới trả cho bà Ng. 2 chỉ vàng 24K còn lại. Ngoài ra, bà H. cũng phải chịu toàn bộ án phí dân sự sơ thẩm là 472 ngàn đồng.
Vụ việc trên đây là bài học cho nhiều người khi thực hiện các hình thức giao dịch như: mua bán, cho vay, chuyển nhượng tài sản… phải làm các loại giấy tờ theo đúng quy định của pháp luật, tránh xảy ra tranh chấp không hay làm mất tình thân. Dân gian có câu “Mếch lòng trước được lòng sau!”
TRUNG HƯNG
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin