Giám đốc một công ty xây dựng cho rằng, chỉ vì tin vào lời hứa suông mà đã gánh số nợ hàng trăm triệu đồng không biết đến bao giờ mới đòi lại được.
Giám đốc một công ty xây dựng cho rằng, chỉ vì tin vào lời hứa suông mà đã gánh số nợ hàng trăm triệu đồng không biết đến bao giờ mới đòi lại được.
Theo đơn khởi kiện gửi TAND TP Vĩnh Long ngày 31/1/2012 của Công ty TNHH T.L. (gọi tắt là Công ty T.L.): Năm 2009, Công ty T.L. có nhận lời mua dùm nhiên liệu cho Công ty TNHH S.T. (gọi tắt là Công ty S.T.) cùng ở Phường 9- TP Vĩnh Long. Do có mối quan hệ làm ăn qua lại nên việc mua dùm nhiên liệu cho Công ty S.T. không được Công ty T.L. thực hiện bằng văn bản có giá trị pháp lý mà chỉ thỏa thuận bằng lời nói. Theo đó, ngày 18/3/2009, Công ty T.L. đã ký hợp đồng số 26/XDVL.HĐ với Công ty Xăng dầu Vĩnh Long mua một lượng lớn dầu Diesel 0,25%, xăng, nhớt các loại và Công ty S.T. đã trực tiếp đến nhận nhiên liệu tại Cửa hàng xăng dầu Long Phước thuộc Công ty Xăng dầu Vĩnh Long.
Qua 3 lần đối chiếu công nợ, ngày 8/9/2009, Công ty S.T. xác nhận còn nợ Công ty Xăng dầu Vĩnh Long hơn 281 triệu đồng (nợ gốc 276 triệu đồng và lãi trên 5,7 triệu đồng). Sau đó, Công ty S.T. có trả cho Công ty Xăng dầu Vĩnh Long 60 triệu đồng rồi ngưng luôn cho đến nay.
Do Công ty S.T. không trả số nợ còn lại nên ngày 15/3/2010, Công ty Xăng dầu Vĩnh Long đã khởi kiện Công ty T.L.- đơn vị trực tiếp ký hợp đồng mua nhiên liệu. Qua 2 cấp xét xử, bản án sơ thẩm và phúc thẩm đều buộc Công ty T.L. trả cho Công ty Xăng dầu Vĩnh Long số nợ gốc cộng lãi bằng 216 triệu đồng. Đồng thời dành cho Công ty T.L. kiện lại Công ty S.T. bằng một vụ kiện khác.
Tại phiên xử sơ thẩm vụ đòi tiền mua dùm nhiên liệu, Công ty T.L. vẫn giữ nguyên yêu cầu Công ty S.T. và bà L.T.H. (thành viên Công ty S.T.) liên đới trả số nợ 216 triệu đồng và hơn 77 triệu đồng lãi phát sinh (1%/ tháng tính từ ngày 25/9/2009- 25/10/2012).
Qua nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và kết quả thẩm tra tại tòa, HĐXX nhận định: Quan hệ giữa Công ty T.L. và Công ty S.T. là quan hệ kinh doanh thương mại giữa pháp nhân với pháp nhân. Công ty T.L. yêu cầu Công ty S.T. trả số tiền mua dùm nhiên liệu nhưng không có chứng cứ chứng minh Công ty S.T. còn thiếu số tiền trên. Mặc dù tờ tường trình ngày 2/11/2010 do bà L.T.H. ký với tư cách thành viên Công ty S.T. thừa nhận, Công ty T.L. chỉ đứng ra ký hợp đồng mua dùm xăng dầu cho Công ty S.T. nên khoản nợ gốc 216 triệu đồng mà Công ty T.L. đang nợ Công ty Xăng dầu Vĩnh Long thực chất là nợ của Công ty S.T. và đề nghị được trả dần cho Công ty Xăng dầu Vĩnh Long mỗi tháng 50 triệu đồng. Tuy nhiên, tờ tường trình trên không có giá trị pháp lý vì bà H. đứng ra xác nhận nợ thay cho Công ty S.T. nhưng bà không phải là người đại diện theo pháp luật của Công ty S.T. và cũng không được người đại diện theo pháp luật của Công ty S.T. ủy quyền bằng văn bản có giá trị pháp lý theo Điều 41 và Điều 55 Luật Doanh nghiệp.
Xét Công ty T.L. thỏa thuận mua dùm xăng dầu cho Công ty S.T. chứ không phải thỏa thuận mua bán với bà H. và việc bà H. ký biên bản nhận công nợ hay lập tờ tường trình xác nhận nợ cũng là ký với tư cách đại diện Công ty S.T. chứ không phải tư cách cá nhân. Vì vậy, bà H. không có nghĩa vụ liên đới cùng Công ty S.T. trả số nợ trên cho Công ty T.L.
Do đó, TAND TP Vĩnh Long tuyên bản án sơ thẩm dân sự, không chấp nhận yêu cầu của Công ty T.L. về việc đòi Công ty S.T. và bà H. liên đới trả số tiền mua xăng dầu và lãi tổng cộng hơn 293 triệu đồng. Ngoài việc thua kiện và gánh số nợ trên, Công ty T.L. còn phải đóng gần 15 triệu đồng án phí kinh doanh thương mại sơ thẩm. Đây cũng là bài học trong giao dịch thương mại!
DIỄM PHƯỢNG
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin