Mang khối tài sản trị giá bạc tỷ ra thế chấp ngân hàng cho người khác vay mà lại không biết nội dung hợp đồng viết gì dẫn đến “nhùng nhằng” thưa kiện giữa… 3 bên
Mang khối tài sản trị giá bạc tỷ ra thế chấp ngân hàng cho người khác vay mà lại không biết nội dung hợp đồng viết gì dẫn đến “nhùng nhằng” thưa kiện giữa… 3 bên
Theo đơn khởi kiện gửi TAND huyện Bình Minh ngày 3/4/2012 của Ngân hàng Thương mại CP Sài Gòn- Hà Nội (gọi tắt là SHB): Ngày 9/3/2011, SHB Cần Thơ có cho chị L.N.T.G.- chủ DNTN H.G. ở Bình Minh (Vĩnh Long) ký hợp đồng cấp hạn mức tín dụng ngắn hạn vay 8 tỷ đồng để bổ sung vốn lưu động, thời gian cấp hạn mức là 12 tháng. Theo thỏa thuận, 2 bên thống nhất áp dụng biện pháp đảm bảo cho bên thứ ba gồm ông T.P.V. và bà Q.T.K.C. thế chấp tài sản gồm căn nhà 1 tầng gắn liền với đất (loại đất đô thị) và đất vườn tọa lạc trên đường 3 Tháng 2, quận Ninh Kiều (TP Cần Thơ) để đảm bảo nghĩa vụ trả nợ. Quá trình thực hiện, DNTN H.G. vi phạm hợp đồng không trả vốn và lãi từ ngày 25/9/2011 nên SHB Cần Thơ yêu cầu chị G. trả số nợ gốc 8 tỷ đồng cùng tiền lãi phát sinh là 3,1 tỷ đồng (số tròn). Trường hợp chị G. không trả được thì yêu cầu kê biên, phát mãi tài sản đã thế chấp của bên thứ ba để thu hồi nợ.
Tại bản tự khai ngày 6/6/2012 và các lời khai tiếp theo, chị G. trình bày: Ngày 9/3/2011, chị G. có vay 8 tỷ đồng tại SHB Cần Thơ nhưng phía DNTN H.G. chỉ sử dụng 800 triệu đồng, còn 7,2 tỷ đồng là vay dùm anh T.T.P. (con trai ông V., bà C.). Số tiền 7,2 tỷ đồng này, chị G. rút nhiều lần đưa anh P. trả nợ và cho người khác vay lại. Cụ thể, ngày 10/3/2011, chị G. rút 3 tỷ đồng để anh P. trả nợ cho ông N. là Phó Giám đốc một ngân hàng thương mại chi nhánh tại Cần Thơ và ông N.B.L. (bạn ông N.). Cùng ngày, chị G. và anh P. chuyển khoản cho ông L.K.H. vay 3 tỷ đồng và có làm hợp đồng tại Phòng Công chứng 24h. Từ ngày 14/3-14/6/2011, chị G. nhiều lần chuyển khoản và rút tiền mặt giao cho anh P. tổng cộng gần 1.58 tỷ đồng. Sau khi nhận tiền, anh P. không trả lãi cho SHB Cần Thơ nên chị G. phải vay bên ngoài (lãi suất 1%/ngày) để trả lãi định kỳ (2% tháng) trên tổng số nợ 8 tỷ đồng cho ngân hàng. Do đó, chị G. chỉ đồng ý trả cho SHB Cần Thơ số tiền 800 triệu đồng cùng tiền lãi phát sinh từ ngày 25/9/2011. Số tiền 7,2 tỷ đồng còn lại là nợ riêng của anh P. nên để anh P. và vợ chồng ông V., bà C. tự giải quyết.
Tại biên bản hòa giải ngày 6/6/2012: Bà C. thừa nhận có ký tên vào hợp đồng thế chấp tài sản của bên thứ 3 nhưng không biết rõ nội dung viết gì nên bị nhầm là ký tên bảo lãnh cho khoản vay của con trai là anh P. Lúc bà C. làm thủ tục thế chấp tài sản tại phòng công chứng có đại diện SHB Cần Thơ, ông V., chị G., anh P. nhưng công chứng viên không có đọc lại cho bà nghe và cũng không giao hợp đồng thế chấp cho bà. Quan hệ giữa chị G. và con trai bà chỉ là bạn bè nên việc chị G. khai vay nợ dùm anh P. bà không biết và cũng không có giấy tờ chứng minh. Nay bà yêu cầu lấy lại tài sản thế chấp là nhà và đất.
Tại phiên tòa sơ thẩm dân sự ngày 12/9/2012, sau khi nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và kết quả thẩm tra, tranh luận tại tòa, HĐXX nhận định: Phía SHB Cần Thơ đã cung cấp đầy đủ các chứng từ hợp lệ về việc thể hiện giải ngân trực tiếp vào tài khoản của DNTN H.G. và chị G. đã nhận đầy đủ. Do đó, việc chị G. cho rằng vay nợ dùm anh P. và trong số tiền 8 tỷ đồng đã được giải ngân thì DNTN H.G. chỉ sử dụng 800 triệu đồng là không có căn cứ chấp nhận. Vì hợp đồng cấp hạn mức tín dụng ngắn hạn ngày 9/3/2011 không có thỏa thuận điều khoản về trách nhiệm, nghĩa vụ đối với anh P. và phía SHB Cần Thơ cũng không thừa nhận. Mặt khác, chị G. không cung cấp được địa chỉ hiện nay của anh P. và không xuất trình được tài liệu chứng cứ nào khác chứng minh DNTN H.G. vay dùm anh P. 7,2 tỷ đồng. Chị G. cũng không cung cấp được họ tên, năm sinh, địa chỉ của người có liên quan là ông L.K.H., ông N.B.L., ông N. nên HĐXX không có căn cứ xem xét trong cùng một vụ án mà dành riêng cho chị G. một vụ kiện khác đối với số tiền 7,2 tỷ đồng mà chị đã giao cho anh P.
Xét bà C. cho rằng khi ký hợp đồng thế chấp tài sản của bên thứ 3 bà bị nhầm lẫn nhưng ngoài lời trình bày của mình không được đại diện SHB và chị G. thừa nhận, bà C. cũng không xuất trình được tài liệu chứng cứ chứng minh bà bị nhầm. Việc này phù hợp với lời trình bày của công chứng viên, đại diện SHB Cần Thơ, chị G., ông V. rằng hợp đồng thế chấp đã được giải thích, các bên tham gia đã đọc lại, đồng ý với nội dung thỏa thuận. Do đó, trong phiên tòa dân sự sơ thẩm, TAND huyện Bình Minh buộc chị G. trả cho SHB Cần Thơ tiền vốn và lãi tổng cộng trên 11,1 tỷ đồng. Trường hợp chị G. không thực hiện hoặc thực hiện không đầy đủ nghĩa vụ trả nợ thì SHB Cần Thơ có quyền yêu cầu cơ quan thi hành án dân sự huyện Bình Minh tiến hành kê biên, phát mãi tài sản của ông V., bà C. đã thế chấp. Ngoài ra, chị G. còn phải nộp án phí kinh doanh thương mại sơ thẩm với số tiền gần 120 triệu đồng.
PHƯỢNG NGÂN
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin