Lấy đồ trừ nợ bị truy tố tội "Cưỡng đoạt tài sản"

Cập nhật, 16:15, Thứ Sáu, 09/04/2021 (GMT+7)

(VLO) Sau nhiều lần đòi tiền không được, Lê Duy Tân (SN 1989- trú ấp Vĩnh Lộc, xã Vĩnh Bình, huyện Chợ Lách- Bến Tre) đã lấy bàn ghế ép con nợ ra gặp mặt nên bị truy tố ra tòa về hành vi “Cưỡng đoạt tài sản”.

Lê Duy Tân hành nghề rửa, giữ ô tô và cho thuê ô tô tại bãi xe Nguyên 99 trên đường Trần Đại Nghĩa (Phường 4- TP Vĩnh Long).

Còn Trần Ngọc Thy (SN 1976- trú đường Trần Hưng Đạo, Phường 5, TP Mỹ Tho- Tiền Giang) là chủ Công ty TNHH MTV Phú Lộc Vĩnh Long (gọi tắt là Công ty Phú Lộc Vĩnh Long) địa chỉ trên đường Phan Văn Đáng (Khóm 2, Phường 9- TP Vĩnh Long).

Quá trình kinh doanh, Tân có cho Thy thuê xe, mượn tiền nhưng Thy không thanh toán và cố tình lẩn tránh. Sau đó, Thy giao công ty lại cho mẹ vợ là bà Phạm Thị Trúc Phương đại diện theo pháp luật rồi tìm cách tránh né mỗi khi Tân đòi nợ.

Sau nhiều lần đến công ty tìm Thy nhưng không gặp, tối 10/8/2020, Tân điều khiển ô tô chở vợ ngang Công ty Phú Lộc Vĩnh Long nên muốn vào gặp Thy đòi tiền. Lúc này, tại công ty chỉ có bà Phương ở cùng cháu ngoại.

Tân nghĩ bà Phương không muốn cho mình gặp Thy nên tức giận và nảy sinh ý định lấy bàn ghế trong công ty để ép Thy đến gặp Tân trả nợ. Tân điện thoại nhân viên bãi xe Nguyên 99 là Trần Hoàng Phúc (SN 1999- trú ấp Tường Nhơn A, xã Tường Lộc- Tam Bình) điều khiển ô tô tải đến “phụ khiêng đồ”.

Khi Phúc cùng 2 nhân viên bãi xe Nguyên 99 là Võ Minh Thoại (SN 1999- trú ấp An Lạc 1, xã Trung An- Vũng Liêm) và Nguyễn Mộng Hận Hoài (SN 1999- trú ấp Hòa An, xã Hòa Lộc- Tam Bình) điều khiển ô tô tải đến, Tân kêu vào trong khiêng 5 bộ bàn làm việc, 3 ghế dựa, một ghế sofa và một ghế xoay lên xe mặc cho bà Phương năn nỉ và xin “có gì để ngày mai giải quyết”.

Do năn nỉ nhưng Tân không đồng ý, bà Phương lấy điện thoại gọi cho chủ nhà bà đang thuê làm trụ sở biết sự việc và nhờ trình báo công an thì Tân giật tắt điện thoại. Sau khi Tân trả lại điện thoại, bà Phương vẫn tiếp tục gọi cho chủ nhà cầu cứu nên Tân tức giận dọa “đập bể điện thoại của bà luôn”.

Bà Phương lo sợ không dám gọi điện tiếp và cũng không dám ngăn cản Tân lấy tài sản. Khi Tân cùng các nhân viên chở bàn ghế đi, bà Phương mới đến Công an Phường 9 trình báo.

Sau đó, Công an Phường 9 kết hợp Công an TP Vĩnh Long tiến hành khám nghiệm hiện trường, mời Tân cùng những người liên quan về trụ sở làm việc thì Tân thừa nhận hành vi nêu trên và nộp lại toàn bộ tài sản đã lấy của bà Phương.

Kết luận định giá 5 bộ bàn và 5 ghế của Công ty Phú Lộc Vĩnh Long trị giá hơn 16,9 triệu đồng. Hành vi của Lê Duy Tân đủ yếu tố cấu thành tội “Cưỡng đoạt tài sản” quy định tại khoản 1, Điều 170 Bộ luật Hình sự nên Công an TP Vĩnh Long đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Tân.

Đối với vợ Tân, tuy có đi chung nhưng không bàn bạc hay giúp sức cho Tân trong việc lấy tài sản, không có dấu hiệu tội phạm nên không bị xử lý hình sự.

Còn Phúc, Hoài và Thoại khiêng bàn ghế của Công ty Phú Lộc Vĩnh Long chở về bãi xe Nguyên 99 theo chỉ đạo của Tân là có dấu hiệu của tội “Cưỡng đoạt tài sản” với vai trò đồng phạm giúp sức nhưng tính chất nguy hiểm cho xã hội không đáng kể, tài sản thiệt hại không lớn và đã thu hồi trả bị hại, được bị hại bãi nại.

Ngoài ra, Phúc, Hoài và Thoại không nắm rõ nội dung sự việc, không có thỏa thuận hay bàn bạc trước với Tân về việc cưỡng đoạt tài sản, nhận thức pháp luật còn hạn chế và đều bị lệ thuộc bởi quan hệ giữa chủ thuê là Tân và người làm thuê nên hành vi của Phúc, Hoài, Thoại chưa đến mức xử lý hình sự. Do đó, Công an TP Vĩnh Long đã phạt hành chính Phúc, Hoài, Thoại mỗi người 2 triệu đồng.

Chỉ vì tức giận việc Thy tránh né không trả nợ mà Tân đã đe dọa dùng vũ lực nhằm uy hiếp tinh thần bà Phương để thực hiện hành vi lấy tài sản trừ nợ. Hành vi của Tân đã xâm phạm đến quyền sở hữu tài sản của bị hại, gây mất an ninh trật tự địa phương và hoang mang trong quần chúng nhân dân.

Xét quá trình điều tra và tại phiên tòa sơ thẩm, Tân đã thành khẩn nhận tội, tỏ ra ăn năn hối cải, nguyên nhân sự việc xuất phát từ việc Thy thiếu tiền không trả còn cố tình lẩn tránh nên Tân bức xúc thực hiện hành vi đe dọa dùng vũ lực lấy tài sản trừ nợ.

Do thiếu suy nghĩ nên phạm tội và việc lấy tài sản của Tân không nhằm mục đích vụ lợi, sau khi sự việc xảy ra đã trả lại tài sản và thỏa thuận bồi thường tổn thất tinh thần cho bị hại nên HĐXX đã xem xét giảm nhẹ hình phạt và thấy không cần thiết phải cách ly bị cáo ra khỏi xã hội mà giao cho UBND nơi cư trú giám sát, giáo dục cũng đủ răn đe.

Do đó, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long đã tuyên án sơ thẩm phạt Lê Duy Tân 1 năm tù treo, thời gian thử thách 2 năm tội “Cưỡng đoạt tài sản”.

Tại khoản 1, Điều 170 Bộ luật Hình sự quy định tội “Cưỡng đoạt tài sản” như sau: Người nào đe dọa sẽ dùng vũ lực hoặc có thủ đoạn khác uy hiếp tinh thần người khác nhằm chiếm đoạt tài sản thì bị phạt tù từ 1-5 năm.

DIỄM PHƯỢNG