"Nhập nha" nhà người thân

Cập nhật, 07:42, Thứ Sáu, 16/07/2021 (GMT+7)

Con cháu sống chung nhà hoặc lâu ngày đến chơi, mấy ai ngờ đó là kẻ gian. Khi mất tài sản và công an vào cuộc điều tra, nhiều người mới “bật ngửa” vì “nuôi ong tay áo” mà không nghi ngờ, cảnh giác.

Bà T.T.P. (ngụ xã Tân An Thạnh- Bình Tân) có đứa cháu là Trương Quyết Thắng (ngụ TP Cần Thơ) gọi bà bằng cô ruột. Thắng thường qua nhà chơi nên biết rõ tiền vàng, chìa khóa nhà cô mình cất chỗ nào. Còn bà P. cũng nghĩ Thắng là con cháu trong nhà nên cũng không giấu giếm làm gì.

Cuối năm rồi, bà P. phát hiện tiền, vàng trị giá hơn 200 triệu đồng cất trong tủ “đã không cánh mà bay” nên báo công an. Khi công an vào cuộc điều tra, Thắng biết khó thoát nên ra đầu thú và khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Hôm đó, Thắng chạy xe máy từ TP Cần Thơ sang nhà bà P. chơi nhưng cả gia đình đi vắng.

Đúng lúc đang “viêm túi”, biết chỗ cô hay giấu chìa khóa nên Thắng lấy mở cửa, đột nhập vào trong lấy trộm 17,5 triệu đồng và 2 chiếc lắc, 2 chiếc nhẫn, 2 dây chuyền, tương đương 4,4 lượng vàng đem về cất giấu. Số tài sản này, Thắng mang về nhà giấu và “trích” ra 1,8 lượng vàng đem bán lấy tiền trả nợ, tiêu xài.

Trường hợp của bà N.T.C., mấy chục năm sinh sống, bươn chải ở nước ngoài, tích góp được số ngoại tệ gồm USD và euro trị giá hơn 240 triệu đồng mang về quê dưỡng già. Không ngờ, đứa cháu sống chung nhà lại “dòm ngó” nơi bà C. cất tiền và giở thói chôm chỉa. Theo đó, khoảng cuối tháng 11/2020, bà C. phát hiện mất trộm 1.100 USD và 8.500 euro. Nghi ngờ Nguyễn Thanh Phong (cháu gọi bà C. là cô ruột, SN 1981, ngụ Phường 2- TP Vĩnh Long) lấy trộm nên bà C. hỏi nhưng Phong không thừa nhận.

Đến khi bà C. trình báo sự việc đến cơ quan công an, Phong mới chịu ra đầu thú và thừa nhận do cần tiền trả nợ, đóng hụi, tiêu xài nên gây ra vụ trộm. Lần đầu, Phong chỉ lấy 500 euro nhưng không ai phát hiện nên ra tay thêm 9 lần nữa, gom hết gia tài của bà C. Phong đem số ngoại tệ này đến người quen và các tiệm vàng ở TP Vĩnh Long đổi thành tiền Việt Nam.

Ngày Phong bị TAND tỉnh đưa ra xét xử vì tội “Trộm cắp tài sản”, bà C. tham dự với vai trò bị hại và nhiều lần xin HĐXX xem xét giảm nhẹ hình phạt để cháu sớm trở về gia đình. “Dù sao bị cáo cũng là con cháu trong nhà, tôi xin HĐXX giảm nhẹ hình phạt. Tôi cũng không yêu cầu bị cáo phải bồi thường thiệt hại”- bà C. trình bày.

Trước đó, bà cũng đã có đơn gửi cơ quan điều tra đề nghị không xử lý hình sự đối với Phong. Tuy nhiên, HĐXX cho rằng hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm tài sản của người khác, gây mất an ninh trật tự. Trong khi bản thân bị cáo là thanh niên, có sức khỏe nhưng không lao động chân chính mà lại lợi dụng sơ hở của người khác để trộm cắp tài sản nên tuyên phạt bị cáo 4 năm tù.

Đối với Võ Chí Công (SN 1988, ngụ xã Thạnh Quới- Long Hồ) nghiện ma túy và thường xuyên quậy phá khiến cha ruột là ông V.V.H. phải dọn đi nơi khác, nhường căn nhà cho Công ở. Sống một mình không ai quản thúc, muốn làm gì cũng không ai ngăn cản, Công “rinh” luôn tài sản trong nhà đem bán.

Ông H. phát hiện mất tài sản nên báo công an nhưng không ngờ con trai mình lại là kẻ trộm. Làm việc với cơ quan điều tra, Công thừa nhận đã lén lút lấy trộm 1 chiếc ghế dây bán được 400.000đ. Tiếp đến, Công bán tiếp bộ ghế salon bằng gỗ cho Trần Ngọc Duyên (SN 1983, ngụ xã Phú Lộc- Tam Bình) được 4 triệu đồng.

Duyên biết đây là tài sản bất chính nhưng vẫn mua nên cũng bị xử lý hình sự. Vừa qua, tại phiên tòa sơ thẩm, TAND huyện Long Hồ đã tuyên phạt Võ Chí Công 1 năm tù vì tội “Trộm cắp tài sản” và Trần Ngọc Duyên 9 tháng tù nhưng cho hưởng án treo vì tội “Tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có”.

Có thể thấy, hầu hết bị hại trong các vụ án này đều có sự tin tưởng nhất định đối với “người trong nhà” nên mất cảnh giác và vô tình tạo điều kiện cho họ gây án. Trong khi đó, nhiều đối tượng cũng vì “cháy túi” nên làm liều hoặc sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn nào với mục đích “chôm đồ nhà” đem bán tiêu xài.

Thiết nghĩ, để bảo vệ tài sản, trước hết người dân cần nêu cao cảnh giác, trông giữ, để tài sản có giá trị ở những nơi kín đáo, an toàn, tránh lọt vào “tầm ngắm” kẻ gian.

TRUNG HƯNG