Bị kiện ra tòa vì không trả tài sản đã mượn

Cập nhật, 16:49, Thứ Năm, 04/02/2021 (GMT+7)

(VLO) Lúc cho mượn đất, đôi bên thỏa thuận vui vẻ, khi đòi lại thì phát sinh tranh chấp buộc chủ tài sản phải kiện ra tòa.

Theo đơn khởi kiện của bà T.T.H.L. (SN 1957- ở quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ) thì ngày 1/12/2015, bà có ký văn bản cho ông P.V.H. (SN 1961- ở TP Vĩnh Long) và ông N.V.K. (SN 1957- ở huyện Trà Ôn) mượn 3 thửa đất diện tích 6.716,7m2 và căn nhà cấp 4 tọa lạc ở TP Vĩnh Long để trồng cây và chăn nuôi.

Theo thỏa thuận, thời gian cho mượn đất là 8 năm, trong 4 năm đầu huê lợi từ việc trồng trọt và chăn nuôi do ông H. và ông K. hưởng.

Từ năm thứ 5 trở về sau, mỗi bên hưởng 50% và trong trường hợp Nhà nước có quy hoạch mở đường hoặc quy hoạch khác liên quan đến đất của bà L. thì ông H. và ông K. tự nguyện bàn giao trả lại toàn bộ diện tích đất mà không yêu cầu hoàn lại chi phí.

Ngoài ra, các bên còn thỏa thuận miệng là trong thời gian cho mượn đất, bà L. được quyền chuyển nhượng đất cho người khác.

Tuy nhiên, do ông H. và ông K. không thực hiện đúng thỏa thuận, không trồng cây hết diện tích đất. Sau 5 tháng thì ông H. và ông K. phát sinh mâu thuẫn nên toàn bộ diện tích đất mượn được giao cho ông H. quản lý và sử dụng.

Bà L. biết chuyện yêu cầu ông H. lập lại thỏa thuận nhưng ông H. không đồng ý. Do đó, bà L. đã đòi lại đất cho mượn nhưng nhiều lần ông H. không chịu trả.

Tháng 7/2017, khi cơ quan chức năng tiến hành giải tỏa làm đường QL53 đến đường Võ Văn Kiệt đã thu hồi 1.834,5m2 đất thuộc các thửa bà L. cho ông H. và ông K. mượn.

Sau đó, bà L. chuyển phần đất còn lại cho các con và chuyển nhượng cho nhiều người khác. Tất cả những người này đều được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất theo quy định nhưng khi thực hiện việc đo đạc cấm ranh thì bị ông H. ngăn cản.

Do đó, bà L. yêu cầu tòa chấm dứt việc thỏa thuận cho mượn đất ngày 1/12/2015, buộc ông H. và ông K. trả lại đất cùng căn nhà cấp 4 gắn liền với đất.

Tại phiên tòa sơ thẩm, HĐXX của TAND TP Vĩnh Long đã chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà L. và tuyên chấm dứt việc thực hiện thỏa thuận mượn đất ngày 1/12/2015 giữa bà L. với ông H. và ông K.; buộc ông H. và ông K. trả lại nhà và đất đã mượn cho bà L.

Không đồng tình với phán quyết trên, ông H. và ông K. kháng cáo với lý do: Bà L. và các con đã chuyển nhượng một phần diện tích đất cho mượn cho nhiều người khác mà không có sự đồng ý của 2 ông.

Vì thế, bà L. không thể yêu cầu giao đất mà phải tiếp tục thực hiện nghĩa vụ cho đến khi văn bản thỏa thuận cho mượn đất hết hạn vào ngày 1/12/2023.

Ngoài ra, ông H. và ông K. còn yêu cầu bà L. bồi thường hơn 778 triệu đồng do tự ý cho thi công san lấp mặt bằng gây thiệt hại cây trồng và cá nuôi của 2 ông.

Qua xem xét các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án, HĐXX cấp phúc thẩm nhận định: Các thửa đất tranh chấp đều do hộ của bà L. đứng tên, việc bà L. bàn giao mặt bằng là thực hiện theo quyết định thu hồi đất của UBND TP Vĩnh Long nên theo văn bản thỏa thuận ngày 1/12/2015, ông H. và ông K. phải tự nguyện trả đất cho bà L. nhưng ngày 20/12/2017, khi cơ quan chức năng tiến hành cấm ranh thì ông H. đã ngăn cản.

Do đó, yêu cầu chấm dứt việc thực hiện thỏa thuận mượn đất ngày 1/12/2015 của bà L. là có căn cứ nên HĐXX đã tuyên buộc ông H. và ông K. trả lại quyền sử dụng đất và nhà gắn liền với đất cho bà L.; không chấp nhận yêu cầu đòi bồi thường hơn 778 triệu đồng của ông H. và ông K.

Tuy nhiên, bà L. phải có nghĩa vụ bồi thường giá trị cây trồng và công giữ gìn, tôn tạo tài sản của ông H. và ông K. trong thời gian mượn đất tổng cộng hơn 72,3 triệu đồng.

Cuối cùng, vụ việc cũng được giải quyết trên cơ sở đôi bên đã thỏa thuận. Đây là điều được thể hiện rõ trên giấy trắng mực đen nhưng người trong cuộc vẫn cố tình trì hoãn dẫn đến kiện tụng mất thời gian, còn mất cả nghĩa tình.

DIỄM PHƯỢNG