Qua thư bạn đọc

Tranh chấp lối đi từ hợp đồng giấy tay

Cập nhật, 05:27, Thứ Sáu, 29/12/2017 (GMT+7)

Lối đi đã có từ nhiều năm bỗng dưng bị rào, khiến việc đi lại gặp nhiều khó khăn, nhưng điều làm ông Nguyễn Văn Ẩn (ngụ ấp Phú Thuận 2, xã Đồng Phú- Long Hồ) bức xúc hơn, đó là lối đi trên đã được ông mua lại cách đây hơn 7 năm.

Tuy nhiên, phần đất được sang nhượng bằng giấy tay và khi xảy ra tranh chấp phải giải quyết tại tòa án.

Lối đi bị rào khiến việc lưu thông của các hộ phía trong gặp nhiều khó khăn.
Lối đi bị rào khiến việc lưu thông của các hộ phía trong gặp nhiều khó khăn.

Trong đơn gửi Báo Vĩnh Long, ông Nguyễn Văn Ẩn cho biết: Ngày 17/2/2010, ông có mua một phần đất (ngang 1m; dài 15,34m) của ông Trần Văn Hùng (ngụ cùng địa phương) để làm lối đi ra đường công cộng với giá 1.400.000đ.

Các bên thỏa thuận mua bán bằng giấy viết tay qua sự xác nhận của chính quyền ấp Phú Thuận 2. Cách đây gần 1 tháng, bà Nguyễn Thị Ngọc Huệ (vợ ông Hùng) ngang nhiên rào lại lối đi, khiến việc lưu thông của gia đình gặp nhiều trở ngại.

Theo ông Nguyễn Văn Ẩn, thời điểm gia đình ông sang nhượng lối đi, bà Nguyễn Thị Ngọc Huệ không có mặt ở địa phương.

Tuy nhiên, ông Hùng cam kết đảm bảo lối đi trên phần đất đã sang nhượng, nếu có gì trở ngại sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật.

“Chỗ hàng xóm với nhau tui tin tưởng nên chỉ mua đất bằng giấy tay, nào ngờ vợ chồng ông ấy trở mặt rào lối đi lại, còn dùng vũ lực để thách thức chúng tôi đi qua”- ông Ẩn bức xúc.

Bà Nguyễn Thị Trinh (vợ ông Ẩn) cho biết: “Giờ lối đi duy nhất ra lộ bị rào, đi đường vòng thì xa, còn phải qua con sông trước nhà nên mấy nhỏ đi học cực khổ, nhà có người lớn tuổi hay đau bệnh, muốn chở đi khám hay kêu bác sĩ đến cũng rất bất tiện”.

Với việc lối đi bị rào, ngoài hộ ông Ẩn, hộ ông Nguyễn Văn Lượm (gồm 3 nhân khẩu) cũng lâm vào tình cảnh “bít đường”.

“Con đường thuận tiện nhất lại không thể đi mà phải lội sông rồi đánh một vòng khá xa, ngại nhất là khách khứa đến cũng không vô nhà được”- ông Lượm ngán ngẩm.

Được biết, vụ tranh chấp trên chính quyền địa phương đã tiến hành hòa giải, nhưng không đi đến thống nhất nên đã chuyển hồ sơ đến cơ quan có thẩm quyền giải quyết.

Hợp đồng sang nhượng lối đi bằng giấy viết tay giữa ông Ẩn và ông Hùng.
Hợp đồng sang nhượng lối đi bằng giấy viết tay giữa ông Ẩn và ông Hùng.

Song, điều khiến hộ ông Ẩn bức xúc là thái độ dửng dưng của ông Hùng khi phủ nhận trách nhiệm đảm bảo lối đi, theo thỏa thuận đã cam kết trong giấy chứng nhận sang nhượng đất hồi năm 2010.

Lãnh đạo UBND xã Đồng Phú cũng cho biết, tại buổi hòa giải do xã tổ chức vào ngày 6/12/2017, ông Trần Văn Hùng thừa nhận có bán phần đất là lối đi cho ông Nguyễn Văn Ẩn, còn việc rào lối đi là do vợ và con ông thực hiện.

Kết thúc buổi hòa giải, chính quyền địa phương yêu cầu ông Hùng tháo dỡ rào trên lối đi cho gia đình ông Ẩn lưu thông trong thời gian chờ cơ quan chức năng giải quyết tranh chấp.

Nhưng đến nay, ông Hùng vẫn chưa thực hiện việc tháo dỡ. Hiện ông Ẩn đã đưa đơn khởi kiện đến TAND huyện Long Hồ.

Điều 254 Bộ luật Dân sự 2015 quy định quyền về lối đi qua bất động sản liền kề như sau:

1. Chủ sở hữu có bất động sản bị vây bọc bởi các bất động sản của các chủ sở hữu khác 
mà không có hoặc không đủ lối đi ra đường công cộng, có quyền yêu cầu chủ sở hữu bất động sản vây bọc dành cho mình một lối đi hợp lý trên phần đất của họ.

Lối đi được mở trên bất động sản liền kề nào mà được coi là thuận tiện và hợp lý nhất, có tính đến đặc điểm cụ thể của địa điểm, lợi ích của bất động sản bị vây bọc và thiệt hại gây ra là ít nhất cho bất động sản có mở lối đi.

Chủ sở hữu bất động sản hưởng quyền về lối đi qua phải đền bù cho chủ sở hữu bất động sản chịu hưởng quyền, trừ trường hợp có thỏa thuận khác.

2. Vị trí, giới hạn chiều dài, chiều rộng, chiều cao của lối đi do các bên thỏa thuận, bảo đảm thuận tiện cho việc đi lại và ít gây phiền hà cho các bên; nếu có tranh chấp về lối đi thì có quyền yêu cầu tòa án, cơ quan nhà nước có thẩm quyền khác xác định.

3. Trường hợp bất động sản được chia thành nhiều phần cho các chủ sở hữu, chủ sử dụng khác nhau thì khi chia phải dành lối đi cần thiết cho người phía trong theo quy định tại khoản 2 điều này mà không có đền bù.

Bài, ảnh: PHẠM TẤN